Trong clip hậu trường được đoàn phim chia sẻ, Hồng Đăng do né tốt nên đã liên tục bị ăn tát vào... mũi. Cảnh quay phải làm đi làm lại trong đêm khiến Hồng Diễm phải thốt lên: "Ai bảo mũi anh cao quá?!" khiến Hồng Đăng đứng hình.
![]() |
Trên phim Bảo chỉ bị ăn tát 1 lần. |
Hồng Diễm chia sẻ đây không phải lần đầu cô tát Hồng Đăng vì trong phim "Cầu vồng tình yêu" (2011) thực tế Hồng Đăng đã bị ăn tát. Nữ diễn viên tiết lộ: "Đăng là người né nhanh" và "tát vào mũi là do bạn diễn tránh nhanh quá".
Còn Hồng Đăng hài hước nói: "10 phát tát đều vào trúng mũi, đấy mới là cái khó. Bị tát đã quay đi rồi mà vẫn trúng vào mũi, thế mới là đỉnh cao, phát nào cũng như nhau. Tát má không đỏ mà mũi đỏ ủng lên".
![]() |
Nhưng thực tế thì Hồng Đăng phải nhận tới 7 cái tát. |
Dù bị ăn tát nhiều lần nhưng Hồng Đăng không có vẻ gì là bực tức mà vẫn vui vẻ thực hiện các đúp tiếp theo trong sự ái ngại của Hồng Diễm.
Không bình luận về cái tát của Khuê dành cho Bảo, diễn viên Mạnh Trường hài hước viết: "Tôi thì ấn tượng nhất đoạn Khuê tát Bảo không phải vì cái tát mà là vì con mụn trên trán Khuê" khiến cả nữ diễn viên và nhiều người bật cười.
Mỹ Anh
Diệu Hương và Trọng Nhân bị khán giả vây kín tại bối cảnh quay "Hoa hồng trên ngực trái".
" alt=""/>Hồng Đăng bị Hồng Diễm tát lia lịa trong 'Hoa hồng trên ngực trái'![]() |
Tấm biển dành cho người Việt ở Thái Lan |
Độc giả có tên Hà Nguyễn, hiện đang sống ở nước ngoài cho biết, người Việt ởnước ngoài ăn trộm, ăn cắp rất nhiều. Độc giả này kể: “Một điều đáng xấu hổ làngười Việt ở nước ngoài ăn trộm vặt rất nhiều. Và thái độ khinh bỉ và coi thườngcủa người nước ngoài đối với một số người ăn cắp vặt ảnh hưởng đến đại cộng đồngngười Việt ở nước ngoài. Đôi khi đi ra đường tôi không muốn làm quen với ngườiViệt vì thấy xấu hổ”.
Độc giả Oanh thì cho biết, chị sang Đài Loan công tác cũng gặp những tấm biểncảnh báo nạn trộm cắp vặt viết bằng tiếng Việt tương tự như tấm biển bên nhật.“Chứng tỏ người Việt có rất nhiều “thành tích” ở khắp nơi”, độc giả này đúc kết.
Không chỉ ăn cắp, ăn trộm vặt, có độc giả còn cho biết, một số người Việt sống ởnước ngoài còn lập hẳn đường dây để “tuồn” đồ ăn cắp về Việt Nam bán. Có ngườiđi du học ở Nhật về còn khoe thành tích “ăn cắp không bị camera phát hiện” vớibạn bè như một niềm tự hào.
Và đến trẻ con cũng biết gian lận, độc giả Phi Nhung chia sẻ: “Thật đáng xấuhổ, ăn cắp vặt, gian lận, đố kỵ ...là thói xấu đã ăn sâu vào tiềm thức của conngười Việt Nam mất rồi! Tôi đã từng chứng kiến một bà mẹ, làm phó giám đốc mộtcơ quan quản lý hẳn hoi, không phải thiếu tiền, nhưng khi đưa con đi nghỉ mátvào nhà hàng ăn thịt nướng, đứa con gái của bà đã sớm nhiễm thói ma lanh, ănxong ném que xiên thịt xuống đất và giấu đi, khi nhà hàng đếm xiên để thanh toánkhông biết để tính tiền và thành tích này của con được bà mẹ hết lời khen làthông minh, nhanh nhẹn và còn khoe thành tích của con với đám nhân viên đi cùng.Thói xấu được nuôi dưỡng như thế, làm sao đây?”.
Túng thiếu nên bất chấp liêm sỉ?
Một bộ phận độc giả cho rằng, thói trộm cắp vặt của người Việt khi ra nước ngoàilà do cuộc sống khó khăn, buộc họ phải làm “liều”.
![]() |
Tấm biển cảnh báo người Việt ở Nhật Bản |
Độc giả Nguyễn Phước phân tích: “Nguyên nhân sâu xa là do các trung tâm du họcNhật Bản, các trường dạy tiếng Nhật vì lợi nhuận mà chấp nhận học sinh du họcvới trình độ tiếng Nhật quá thấp. Do vậy khi các em sang Nhật không thể xin đượcviệc, không có tiền trang trải cuộc sống nên đã làm liều”.
“Theo tôi được biết thì hiện nay nhiều bạn tìm cách sang Nhật để kiếm việc làmthông qua con đường du học. Họ không có mục đích học tập, chỉ mong sang kiếmviệc làm, chi phí môi giới được gọi bằng tên chi phí tư vấn du học rất tốn kém,ngoài ra còn cả chi phí cho thời gian học chút ít tiếng Nhật ở Việt Nam theo yêucầu..
Và không tìm hiểu kỹ chuyện tìm việc khi sang tới đây (có lẽ người tư vấn thườngnói tới chuyện tìm việc quá dễ dàng), nhưng kinh tế Nhật đang khó khăn ngườiNhật còn gian nan huống gì người Việt. Các bạn sang Nhật theo diện này khi sangđây thường chẳng có tiền dự phòng vì nghĩ đi làm được ngay. Cho nên chuyện ăncắp, làm việc xấu để kiếm sống tất yếu xảy ra. Thành phố có tấm biển trên làthành phố Omya - tỉnh Saitama”, độc giả Ly Lan chia sẻ thêm.
Tuy nhiên, một số độc giả lại cho rằng, thói trộm cắp của người Việt đã “ăn vàomáu”, không chỉ người nghèo mà ngay cả những người giàu cũng có thói này.
“Đất nước quá nghèo khổ nên dân khốn khổ không còn nghĩ gì hơn là bất chấp liêmsỉ để "giành khả năng sống sót". Tuy nhiên, ở không ít nước khác còn nghèo khổhơn, tại sao dân không mang tiếng? Có phải vì người nghèo khó ở những đất nướcgia kia có văn hóa hơn và biết chăm lo cho thể diện quốc gia hơn người Việt. Xétvề quy luật sinh tồn thì có vẻ không hợp lý.
Nhưng có lẽ bởi người Việt đã tự sinh ra văn hóa của mình trong ứng xử với nhau.Ở đây những người có cơ may hơn người khác thường sắn sàng chà đạp lên đồng tộc.Đến khi những kẻ dưới đáy ngoi lên lại chà đạp lên những người như họ trước kia.Và như thế nó ăn vào huyết quản thành gien di truyền không ai cần quan tâm đếnliêm sỉ, dĩ nhiên thể diện quốc gia thì lại càng quá xa vời. Xin đừng tráchnhững người Việt ở nước ngoài. Hãy trách những người Việt đang sống với nhaungay trong nước!”, độc giả Quốc Mạnh tiếp lời.